Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

Gã Trọc Phú Thất Tín



Đừng bao giờ cho mình là nhất, bởi cuộc đời này còn quá dài và quá rộng để có nhiều người hơn ta gấp trăm lần.

Có một họa sĩ trẻ trước lúc thành danh, sống trong một căn phòng nhỏ bé rách nát, mưu sinh bằng nghề vẽ tranh chân dung cho mọi người. Một hôm, có một người đàn ông giàu có đi ngang qua. Ông ta thấy tranh của họa sĩ trẻ này rất tinh xảo và tỉ mỉ nên lấy làm thích thú, liền đề nghị họa sĩ này vẽ cho mình một bức chân dung. Hai bên thỏa thuận mức tiền công là 200 triệu.
Sau một tuần lễ, bức chân dung đã hoàn thành. Người đàn ông giàu có đến lấy ảnh như đã hẹn, nhưng trong lòng lại nảy ra ý đồ xấu. Ông ta cho rằng họa sĩ này còn ít tuổi lại không có danh tiếng, nên không chịu trả tiền công như đã thỏa thuận lúc ban đầu.
Trong lòng ông ta thầm nghĩ: "Bức họa này là chân dung mình, nếu như mình không mua nó thì cũng không có ai mua, nên mình đâu cần phải trả nhiều tiền đến thế?". Lộ nguyên hình là một gã trọc phú, hắn nói với anh họa sĩ là chỉ trả tiền công vẽ 20 triệu thay vì 200 triệu như thỏa thuận ban đầu.
Anh họa sĩ ngẩn người. Từ trước tới giờ, anh chưa từng gặp phải tình huống này nên có chút luống cuống. Anh nói hết lời với gã trọc phú, hi vọng rằng hắn có thể tuân thủ giao hẹn và là người biết giữ chữ tín. Nhưng gã trọc phú vẫn không chịu thay đổi chủ ý: "Tôi chỉ có thể trả 20 triệu cho bức tranh này, cậu đừng nói nhiều nữa!". Hắn cho rằng mình đang chiếm lợi thế nên tỏ thái độ hết sức ngang ngược: "Tôi hỏi cậu một câu cuối cùng, 20 triệu có bán hay không?".
Họa sĩ trẻ biết rõ gã trọc phú này cố ý trả giá thấp đi, trong tâm bất bình, nhưng vẫn nhẫn nại, kiên quyết nói: "Tôi không bán. Tôi thà không bán bức họa này còn hơn bị ông làm nhục. Hôm nay ông thất tín bội ước, tương lai nhất định sẽ phải trả cái giá lớn gấp 10 lần!"
Gã trọc phú nghe vậy cười đắc ý: "Gấp 10 lần? Ý cậu nói là 200 triệu sao, ta không ngốc đến mức phải bỏ ra 200 triệu để mua bức tranh này đâu!"
Họa sĩ trẻ liền đáp: "Vậy thì ông cứ chờ xem!". Thế là gã trọc phú hậm hực rời đi.
Hơn chục năm sau, họa sĩ trẻ cuối cùng cũng nổi danh và trở thành một nhân vật có tiếng trong giới nghệ thuật, còn gã trọc phú thì đã quên hết sự tình xưa. Cho tới một ngày, đột nhiên có rất nhiều người bạn chạy đến nhà gã trọc phú và kể rằng: "Gần đây chúng tôi tới thăm triển lãm của một vị họa sĩ nổi tiếng. Trong đó có một bức chân dung giống hệt ông, bán giá 200 triệu. Nhưng đó chưa phải điều kì lạ nhất. Điều kì lạ nhất nằm ở tên bức họa: Kẻ trộm. Ông mau tới mà xem".
Gã trọc phú vừa nghe xong, giống như bị đánh một gậy vào đầu liền nhớ tới sự việc đã xảy ra cách đó hơn 10 năm. Hắn đi suốt đêm tìm vị họa sĩ kia để xin lỗi và cũng nguyện bỏ ra 200 triệu để mua lại bức chân dung của mình. Nhưng danh họa cương quyết không chịu, anh nói: "Tôi đã bảo ông sẽ phải trả giá gấp 10 lần, giờ thì ông tin rồi chứ!"
Gã trọc phú không biết nói gì nữa, đành phải cúi đầu nhận lấy sự nhục nhã và hối tiếc.
Sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét